bữa nay tôi đi chụp hình bìa album về. Đây có thể nói là album trước nhất của tôi sau nhiều năm ca hát. Ai cũng khen tôi hát hay, nhưng tôi lại chẳng may mắn trở nên ca sỹ nức danh. cốt hát cho vui. bữa nay được chồng đồng ý, thế là tôi phải tranh thủ làm ngay. Chứ lỡ anh ấy đổi ý, thì tôi lại chẳng còn thời cơ.
Ngày chúng tôi cưới nhau, tôi ăn trận đòn trước nhất. Đám bạn ca sỹ của tôi rất vui, họ tổ chức phần văn nghệ trong đám cưới của tôi rất sôi động. Và họ kéo tôi lên sàn diễn hát. Một bài nhạc chế, vui vẻ về tình ái. Nhưng không ngờ, điều đó làm đám bạn của chồng tôi khó chịu, họ nói sao lại xuyên tạc một ca khúc nức danh như thể, cô dâu nhăng nhố. Tôi được chồng kéo vào toilet của nhà hàng tiệc cưới, tát cho hai cái. Tôi lặng im. Khi đó tôi nghĩ, mình cũng hơi lố thật. Tôi chưa đủ tinh thần rằng, dù có lố thì cũng là ngày trọng đại, ngày vui nhất của mình, không ai lại đi tát một cô dâu! Nhà chồng tôi rất giàu, mọi thứ hoàn hảo, cơ ngơi khổng lồ, nghe anh nói mọi thứ nhập từ nước ngoài, cái gì cũng đắt tiền. Tôi nhẩm trong đầu theo lời anh tả, từ giường tủ, bàn ghế sofa, cả thảy đều dát vàng và có giá từ vài chục triệu cho đến vài trăm triệu, có những món đồ nhỏ nạm xoàn giá vài tỷ. Tôi kết luận, nhà này dễ hơn trăm tỷ. Anh thuê hai người làm chỉ có một nhiệm vụ là lau nhà và cho chó ăn. Anh nuôi ba con chó to như con hổ con và nhìn rất hung hăng. Trong ba tháng trước nhất, tôi sợ chó đến mức giả dụ không có người giúp việc ở nhà tôi không dám đi xuống bếp, sợ chó xé xác. Về sau thì tôi thấy anh cũng có lý khi nuôi bầy chó dữ, vì không dưới 5 lần trộm đột nhập vào nhà tính trộm đồ và bị chó đuổi chạy suýt mất mạng. Chồng tôi đi làm suốt, về nhà là anh trò chuyện, nói rất nhiều. Tôi như cái bình bông, có chồng về nhà thì cũng vui. Nhưng anh nói thì tôi nghe, chứ tôi mà nói thì kiểu gì cũng bị chồng đánh. Vì tôi không tán thành với ý kiến của anh ấy, thì sẽ bị coi là hỗn. Tôi đã bị đánh nhiều lần, mà không sửa được cái tính ấy. Dần dà, tôi cảm thấy rất bít tất tay mỗi khi chồng tôi trò chuyện, vì sợ nói gì làm trái ý anh ấy. bởi vậy tôi bắt đầu lặng im. Ngày tôi sinh đứa con gái đầu lòng, chồng tôi đi ngủ với gái ngoài resort. Tôi không biết, tưởng anh đi công tác. nào ngờ bạn tôi cũng vô tình đi nghỉ ở đó, tính gọi điện cho tôi để buôn chuyện. nào ngờ lúc đó tôi trở dạ. Bạn tôi lo quá, đập cửa phòng chồng tôi, nói tôi đang ở nhà sinh con mà sao anh lại bỏ đi chơi. Đẻ con xong 3 ngày tôi ăn một cái tát vì dám xía vào chuyện riêng của chồng. Lỗi hoàn toàn không phải tại tôi, mà chỉ vì cô bạn tôi quá thương tôi mà thôi. Tôi đã buồn khóc rất nhiều, đến mức mẹ tôi sợ tôi sẽ bị sản hậu mà chết. Sau lần đó, anh có vẻ cũng thấy có lỗi, liên tiếp 6 tháng liền anh không chạm vào người tôi. Anh để cho tôi yên. Sinh con xong, ba năm sau, tôi có ý định đi hát từ thiện vì một người bạn nhờ và cũng muốn kéo tôi quay lại với nghề. Chương trình lại thuật trực tiếp. Tôi nói với chồng. thoạt tiên anh ấy không đồng ý, nói rằng mất thời kì. Nhưng sau đó, anh ấy nghĩ lại và ra cái vẻ kiện. Nêu đi hát trên truyền hình thì phải nói cảm ơn chồng đã tạo điều kiện có cuộc sống đủ đầy để không phải lo chuyện cơm áo, yên tâm đi hát. Tôi nói với bạn tôi, và họ cũng đồng ý. Trên sàn diễn tôi vẫn nói những điều đó. Nhưng trên sóng truyền hình thì người ta đã cắt mất để chèn lăng xê của nhà tài trợ. Tôi bị chồng tôi đánh chỉ vì không cảm ơn chồng! Và suốt 3 năm sau tôi không xuất hiện trên sàn diễn. Nhiều lần nhớ nghề phát điên, tôi cứ lẩn thẩn trong nhà, hát rồi thu âm vào chiếc điện thoại. tuồng như điều đó làm chồng tôi thương, anh ấy có can dự cho tôi đi hát ở trường quay của đài truyền hình. hiện giờ đêm khuya đài vẫn hay phát lại mấy bài của tôi. Tôi cảm thấy được yên ủi. Và tôi nhận ra quy luật, sau mỗi khi đánh tôi chồng tôi lại có vẻ biết lỗi và bồi hoàn một điều gì đó. Và tuồng như, đó chính là thứ néo giữ tôi đến ngày bữa nay trong căn nhà bạc tỷ này. Cách đây khoảng ba tháng, một người bạn đã gặp chồng tôi và nói sao để vợ bỏ phí nhân tài, các chương trình rần rộ lắm. Không biết họ đã nói với nhau những gì, nhưng chồng tôi lại là người thuyết phục tôi dự các chương trình của bạn anh ấy. Tôi thì chỉ cần được hát, còn hát ở đâu không quan yếu. Nhưng rốt cục, tôi luôn phải nhớ lời chồng dặn, là sau mỗi lần biểu diễn, tôi phải nói với khán giả là cảm ơn chồng, vì nhờ chồng mới có được cuộc sống ngày bữa nay. Tôi cũng làm như thế. Nhưng khi tôi lên sóng truyền hình trực tiếp, thì người biên tập cương quyết cắt điều đó, họ nói đây là truyền hình phục vụ công chúng số đông chứ không để ai đó làm chuyện riêng tây. Tôi đã không lường trước được sự kinh khủng, là những chương trình đó chồng tôi muốn tôi lên cảm ơn để bạn bè anh thấy anh đã có một người vợ ráo trọi và anh đã mang đến cho vợ một cuộc sống viên mãn vì mọi nhẽ. Khi tôi không cảm ơn, tức là điều đó không còn. Tôi lại bị đánh. Và trong đêm bị đánh ê ẩm đầu óc đó, tôi chợt nghĩ suy lại, mình đang sống thế nào đây, và mình đang làm gì? Tôi thấy mình giống thú nhồi bông trưng phòng ngủ hay bình hoa trong phòng khách và làm một ôsin trong căn nhà dát vàng nạm xoàn. Tôi không có gì cho riêng mình cả. Tôi đang sống để làm gì? Tôi thực thụ có ý nghĩ, sẽ ra đi... tin cậy : |
Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013
Ác mộng lấy phải chồng "xã hội đen"
Ngày tôi sinh đứa con gái đầu lòng, chồng tôi đi ngủ với gái ngoài resort. Đẻ con xong 3 ngày tôi ăn một cái tát vì dám xía vào chuyện riêng của chồng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét