Một nghiên cứu đã phát hiện có tới 1% dân số Anh “ không bao giờ cảm thấy có ham muốn dục tình với bất cứ ai ” , trong số này phần đông là nữ giới. Trong số 1% dân số Anh nói không có ham muốn tình dục mà Anthony Bogaert đã nêu trong nghiên cứu của ông thì một số vẫn có đời sống tình dục, một số khác không. Có rất ít nghiên cứu về khuynh hướng “không có quyến rũ tính dục”, nên nhiều người cho rằng đó là một bệnh về tâm lý-tính dục, là xu hướng tính dục đồng giới bị đè nén hoặc thiếu hormon hiệp.
Ít nhất cũng có 3 hình thái được xếp vào loại không tính dục: trước nhất là những người sống rất riêng biệt, thiếu tình cảm ngay từ tuổi nhỏ và cơ quan sinh dục kém phát triển. Người có xu hướng không tính dục (không có ham muốn tính dục) cảm thấy không có nhu cầu quan hệ tình dục nhưng không giống những người sống độc thân vì những người này tự nguyện trường đoản cú quan hệ tình dục (vì lí do tôn giáo, triết học …) hay vì một điều bắt buộc ; cũng không giống thể bất lực hay lãnh cảm, hậu quả của sự mất khả năng về thể chất hay tâm lý để có quan hệ dục tình trong khi người bất lực vẫn mong muốn có hành vi đó.
Tuy nhiên, những kết quả nghiên cứu con số đó không phải là bất nghĩa mà báo hiệu rằng cuộc đấu tranh đòi quyền được xác nhận của xu hướng không tính dục này sẽ không kém sôi nổi như cuộc nổi dậy của những người dục tình đồng giới vào những năm 70.
Thứ ba là những người mong muốn có sự đàm đạo tình ái, tình cảm nhưng chỉ giống như anh và em. Định nghĩa này không loại trừ hành vi tự kích dục và không xác định cụ thể trạng thái không có thèm muốn dục tình là dễ chịu hay khổ sở. Nhiều người cũng cảm thấy có kích thích thể chất và có thể thực hành tự kích dục nhưng không bởi vậy mà thấy quyến rũ dục tình với ai đó.
Tạp chí The New Scientist (nhà khoa học mới) số ra ngày 14 tháng 10 năm 2004 đưa tin một thủ lĩnh của giới không tính dục tên là David Jay, một thanh niên trẻ 22 tuổi, huých chưa bao giờ thấy hấp dẫn tính dục với bất cứ ai và không tin rằng sẽ có ngày tình trạng đó đổi thay…Và giống như những người có cùng thiên hướng, anh ta lớn lên mà không hiểu nổi tại sao bọn con trai, con gái cùng trang lứa lại cứ cặp kè từng đôi ngoài đường hôn nhau đắm đuối đến thế.
Nhưng làm thế nào phân biệt được những người có ham muốn dục tình ít với những người không hề có ? Có bao nhiêu người thuộc diện này? Có thể coi “không thèm muốn tình dục” là một khuynh hướng tính dục riêng biệt không? Trong khi đó nhiều nhà tâm lý và tâm thần lại đề cập đến dạng “ham muốn dục tình thui chột ” và trông “xu hướng” này dưới giác độ bệnh lý. Nếu những dữ liệu khoa học chưa thể làm rõ nguyên gốc của hành vi này thì lịch sử lại có thể chứng minh dạng không có ham muốn tình dục vẫn luôn tồn tại.
Nhưng phải chờ đến khi tùng san Anh New Scientist (nhà khoa học mới) đưa tin về những người không có thèm muốn dục tình thì cộng đồng rộng rãi mới biết đến những người này. Những nhà khoa học Mỹ cho rằng động vật đã cung cấp những mô hình có giá trị để hiểu về cội nguồn dạng không có quyến rũ tính dục ở loài người, nhất là khi phân tích ảnh hưởng của các hormon… Có những ý kiến phản bác rằng không thể ngoại suy từ những nghiên cứu trên động vật đồng thời những dữ liệu trên người có thiên hướng này chưa nhiều.
Với những nghiên cứu hiện có thì những người thuộc thiên hướng không hấp dẫn tính dục là những người không bao giờ có thèm muốn dục tình với bất cứ ai. Thứ hai là những người có cảm nhận được những kích thích tình dục nhưng không muốn có quan hệ tình dục với người khác và có thể ưng với thực hành tự kích dục lén lút.
Thiên hướng không tính dục cũng có thể tạo ra sự quyến rũ với ai đó nhưng chỉ về phương diện thẩm mỹ giống như thích một tác phẩm nghệ thuật, một bức tranh, một bản nhạc… Hay nói cách khác một số người thuộc khuynh hướng không tính dục sống độc thân, một số khác thành thân, cũng có người muốn có con nhưng phần đông nhờ sự hỗ trợ của công nghệ y học.
Nhà nghiên cứu Dominique Chatton cho rằng đòi hỏi công nhận bản sắc là một là một đặc trưng của thời đại vì con người đang sống trong một từng lớp mà cái gì thuộc về con người đều được tôn trọng nhưng coi trọng bản sắc không có nghĩa bỏ qua chuẩn mực. Một số nghiên cứu trên động vật cho rằng hành vi không quan tâm đến dục tình không phải hiếm; ở loài chuột và loài gặm nhấm, tỷ lệ là 12%.
Đòi hỏi được công nhận như một bản sắc của những người không có thèm muốn dục tình vẫn chưa được giới khoa học ủng hộ vì nhiều lẽ, không phải hoàn toàn vô hại mà đằng sau cái gọi là “tôi như vậy đó” là ý nghĩ về một chương trình sinh học đã định sẵn, chẳng thể chọn lựa và điều đó có thể dẫn đến một thái độ vô nghĩa vụ. Cũng không lộn lạo với những người chọn lựa sự kềm chế - những người phản đối một xã hội quá thiên về dục tình (Peggy Sastre, tấn sĩ tâm lý học), vì không có thèm muốn tính dục là một khuynh hướng như những xu hướng khác, một thực thể riêng.
Còn về phía các nhà nghiên cứu thì cách đặt vấn đề đã đổi mới, không còn nói đến hành vi tình dục nữa mà nói đến ham muốn tình dục. Trước đó tạp chí Journal of Sex Research (nghiên cứu tình dục) của Mỹ số tháng 8/2004 đã giới thiệu một công trình nghiên cứu đầu tiên về tần suất của những người có xu hướng không thèm muốn dục tình và người ta mới biết rằng có khoảng 1% dân số Anh nói rằng “không bao giờ cảm thấy có thèm muốn dục tình với bất cứ ai” và phần đông họ là nữ giới.
Không có thèm muốn tình dục: một khuynh hướng mới trình bày ? Những năm gần đây, xuất hiện một diễn đàn online (trên internet) của những người tự giới thiệu là không có ham muốn tình dục (còn gọi là thiên hướng không tính dục) , đốn bao gồm những người Anh, Mỹ, Hà lan.
Tuy nhiên, mối liên tưởng giữa những nhận xét này với hiện tượng không thèm muốn dục tình vẫn không dễ dàng xác định. Những người hoàn toàn không quan tâm đến tình ái thân xác đòi quyền được nhận Thật vậy, những người có thiên hướng không tính dục đã trở nên một cộng đồng và đang đòi được công nhận, đốn là ở Anh, Mỹ và Hà Lan. Khó khăn nhất đối với người không tính dục là thuyết phục mọi người rằng họ không có vấn đề gì ở cơ quan sinh dục.
Diễn đàn này ra đời từ năm 2001 lúc đầu chưa có đến 50 thành viên nhưng nay đã có gần 2000 người đăng ký, trở thành một nguồn cung cấp thông báo có uy tín. Xu hướng không tính dục cũng không hàm tức thị sự thánh thiện vì nhiều người thuộc khuynh hướng này vẫn sống có đôi và có con, ấy là chưa nói đến những người vẫn thực hành tự kích dục (chỉ nhằm có khoái cảm mà không cần tưởng tượng cảnh quan hệ tình dục với ai đó).
Đó là điểm mới đáng để ý nhưng để trở thành một đơn nguyên lâm sàng thì chưa đủ tiêu chuẩn. Không quan hoài đến tình dục cả đời là sự lựa chọn của mỗi người nhưng đó không phải là định mệnh. Họ cũng yêu nhau nhưng bằng mối quan hệ thanh khiết (platonique) hơn là vì sự gần gũi thể xác.
Trong đạo Cơ đốc, sự thanh khiết là một trong những cam kết để trở nên thầy tu hay nữ tu sĩ, với quan điểm này thì người “không có hấp dẫn tính dục” được xem là thuộc thứ hạng cao hơn vì không còn vướng bận gì với bụi hồng, cửa Thiên đàng đã rộng mở; trong khi nhiều tín ngưỡng khác coi trẻ nít như là tặng vật do Chúa ban cho, không ai có thể khước từ và chuyện dục tình để có con là cách để phát triển tín ngưỡng đó.
Chính những người này đã trình bày: chúng tôi không phải là những người bất mãn hay vô chính phủ hay chỉ thích tự kích dục. Cần phải biết thêm về bản năng tính dục của họ, gồm cả hành vi tự kích dục của những người này. Cho tới nay các duyên cớ gây ra xu hướng không tính dục vẫn còn bí hiểm, người ta vẫn chưa thể xác định phần bẩm sinh và phần mắc phải nhưng dường như rõ ràng không chỉ có ở loài người mà một số động vật cũng có thiên hướng này, điều đó như muốn chứng tỏ khuynh hướng không tính dục đích thực hiện hữu và có thể trở thành một xu hướng cần được dấn.
Nhìn chung, các bác sĩ nhận thấy số lượng những người ca cẩm có rối loạn về thèm muốn tình dục có chiều hướng gia tăng vì tầng lớp đang chìm đắm trong một môi trường không tiện lợi, nơi người ta dùng mọi loại hình ảnh tình dục để lăng xê cho những sản phẩm không dính dáng gì đến tình dục. Về hiện tượng này, bác sĩ tâm thần và tâm lý liệu pháp Dominique Chatton không coi đó là mới vì những người không có thèm muốn tình dục vẫn có từ xưa đến nay.
Trong những xu hướng tính dục của loài người, ngoài thiên hướng tính dục khác giới chiếm tuyệt đại bộ phận, xu hướng đồng giới và lưỡng tính dục (có thể có quyến rũ tính dục với cả hai giới) còn có một thiên hướng nữa là không có hấp dẫn tính dục với bất cứ giới nào (asexual) hay còn coi là không có thèm muốn tính dục.
Chúng tôi có thể chọn lọc cuộc sống dục tình nhưng điều đó không có ý nghĩa gì với chúng tôi.
Trước đây, Viện nghiên cứu về dục tình Kinsey (Mỹ) từng cho rằng “không có quyến rũ tính dục” cũng là một xu hướng tự nhiên. Chúng tôi không có chút sung năng dục tình nào, bẩm sinh đã như vậy, chúng tôi sống hạnh phúc và muốn được coi là những người thường ngày.
Cái mới là những người này đòi cộng động nhận sự không thèm muốn tình dục là một bản sắc, một đơn nguyên và có giá trị như những thiên hướng tính dục khác. Chính David Jay đã lập ra một diễn đàn trên mạng mang tên Aven () để mọi người hiểu hơn về những người không tính dục.
Điểm chung của họ tà tà không có thèm muốn với ai cả, dù là cùng giới hay khác giới. BS Đào Xuân Dũng Tri Thức Trẻ. Nhiều người cho rằng mọi hình thái, mọi mức độ không có ham muốn tình dục vững chắc có cỗi nguồn trong tiến trình phát triển và người nào muốn thay đổi đều có thể làm được.
Nhu cầu của họ cốt thiên về xúc cảm, không có thèm muốn tình dục và cơ quan sinh dục trong trường hợp này cũng kém phát triển. Trong khi cộng đồng vẫn còn hiềm nghi, thậm chí chế nhạo với xu hướng không tính dục thì những người thuộc xu hướng này không tự coi mình là những người lập dị hay bất mãn mà họ đòi xã hội nhấn xu hướng của họ như đã dấn với các xu hướng tính dục khác.
Một số điểm chung thường thấy ở những người không có ham muốn tình dục: Sợ xúc tiếp thân - Trong quan hệ tình dục, chỉ mong “xong sớm, nghỉ sớm” - Chuyện dục tình chỉ là tấm, để chiều bạn tình vì lo sợ bị bạn tình biết và ruồng bỏ - Có ít hay không có những huyễn tưởng tình dục.
Họ có thể sống hạnh phuc với nhau mà không có dục tình, mãi mãi hay chỉ trong thời kì đầu. Thực nghiệm trên cừu cũng cho thấy có một tỷ lệ không nhỏ những con đực không hề muốn chuyện giao phối. Với những người nào đó đau khổ vì cảm thấy mình không giống ai thì được xác nhận là một sự giải tỏa nhưng trong cuộc sống vợ chồng thì sự cam chịu có thể phải trả giá đắt. Cuộc khảo sát do Peggy Sastre tiến hành đã phát hiện tầm quan yếu của một thiên hướng không phải là sự chọn lựa của cá thể, một hiện tượng có thực nhưng vẫn chưa rõ nguyên cớ vì sao.
Đó là những cản ngăn để những người không có hấp dẫn tính dục đòi quyền được xác nhận. Những người này có quan hoài đến mối quan hệ với ai đó nhưng không muốn đi đến hoạt động dục tình. Ngay cả thiên hướng “không có hấp dẫn tính dục” cũng có nhiều mức độ và người ta đã chia thành 4 nhóm: · Nhóm A: không có quyến rũ mang thuộc tính lãng mạn nhưng có thèm muốn như hệ quả của một phản ứng hóa học chứ không hướng vào một đối tượng cụ thể · Nhóm B: có hấp dẫn mang tính chất lãng mạn nhưng không có ham muốn dục tình.
Viện nghiên cứu Kinsey đã dùng bảng hỏi để phỏng vấn những người coi mình như thường có thèm muốn tình dục và thấy rõ sự sự đa dạng về bản năng tính dục, nhiều người có hành vi tình dục ở mức nhàng nhàng, thường có quan hệ tình dục mà không thực thụ có ham muốn.
· Nhóm C : vừa có khả năng thèm muốn lẫn hấp dẫn có tính lãng mạn nhưng không có nhu cầu kết đôi để chung sống · Nhóm D: không có cả hấp dẫn lẫn ham muốn và có lẽ những người này dễ chan hòa với mọi người.
Một số đạo hay giáo phái tin rằng “không có quyến rũ tính dục” là một thể tâm khảm cao cấp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét